Monday, September 21, 2020

“Kỷ Niệm Buổi Họp Mặt lần Thứ 7 (ngày 30-4-1995) của nhóm cựu học sinh Phan Thanh Giản niên khóa 1968-1975”


Kính thưa quý Thầy cô và các bạn,

Hôm nay tôi xin giới thiệu cuồn phim tài liệu phóng sự đặc biệt “Kỷ Niệm Buổi Họp Mặt lần Thứ 7 (ngày 30-4-1995) của nhóm cựu học sinh Phan Thanh Giản niên khóa 1968-1975” được tổ chức tại phòng truyền thống của trường xưa.

Đây là lần họp mặt rất quan trọng đánh dấu 20 năm, nhóm chúng ta rời trường (1975-1995) và cũng là 20 năm tên trường PTG đã hoàn toàn bị xoá mất thay thế bằng tên của Cựu học sinh Thầy giáo Liệt sĩ Châu Văn Liêm ở Ô Môn.

Nhiều vị Thầy thâm niên như Lâm Văn Ba, Trần Trúc Sơn và thầy Giám Thị Trương Văn Hòa đã vĩnh viễn ra đi sau lần hội ngộ đó, nhưng hình ảnh, tiếng nói  của các Thầy vẫn còn được ghi lại qua video kỷ niệm này.

Xin cám ơn bạn Nguyễn Văn Quyền đã gởi cuồn video này qua đường bưu điện đến tay tôi (năm 1995) và tôi còn gìn giữ cho đến ngày hôm nay (25 năm sau) để “số hóa” (digitalize) tài liệu này và thân mến gởi đến quý Thầy Cô và các bạn qua kênh Youtube.

Trong tất cả các lời phát biểu của buổi họp mặt này, đáng chú ý và cảm động nhứt là bài thơ của Thầy Lê Văn Quới ưu ái viết tặng cho nhóm môn sinh chúng ta. Tôi xin chép lại như sau:

CHỈ CÒN LẠI TRONG TÔI

Tuổi 50 – có nhiều đêm mất ngủ 

Trăn trở chuyện ngày qua – thao thức chuyện bây giờ

30 năm giữa đời – lãng đãng một cơn mơ

Trong chớp mắt biết bao là biến huyển

 

Cái thực, cái hư tháng ngày ẩn hiện

Mình tự hỏi mình – còn lại gì đây?

Địa vị, tiền tài trắng lắm đôi tay

Mắt xanh trắng ai liên tài, biệt nhãn!

 

Chỉ còn lại trong tôi – như những tia lửa sáng

Sáng trong đêm mất ngủ đến nao lòng

Nhớ cái thuở vào đời mắt sáng lòng trong

Tình sư đệ sao mà cao đẹp quá!

 

Nhớ   ĐỨC, nhớ   QUYỀN, nhớ   HỒ, nhớ   KHẢI

Nhớ   SƠ, nhớ   HỪNG, nhớ   THUẬN, nhớ   LIÊM

Chỉ gợi một,  sao hiện về rạng rỡ

Chỉ nhắc 1 người - lại ngập biển yêu thương!

 

Tưởng chỉ giấc mơ – đâu ngờ lại thực

Hạnh phúc biết bao – khi mỗi năm 1 cuộc tao phùng

Mỗi năm – tóc có thể bạc nhiều hơn, mắt có thể mờ hơn

Và có thể mỗi năm, một số người lại vắng

 

Nhưng có hề gì - lẽ dinh hư tiêu trưởng

Khi mỗi lần chia tay – lòng lại sáng trong hơn

Khi mỗi lần chia tay – giữ lời hẹn keo sơn

Hẹn tai ngộ bên chiếc nôi tình nghĩa

 

Vì chính nơi đây - tất cả chúng ta

Đã bắt thời gian quay ngược

Ngồi bên nhau

Cùng hát

Nhìn nhau cười

Nghe nhau nói

Chuyện cổ kim hòa điệu thắm tình!

 

Vì có trở lại nơi này

Ta mới gặp lại chính ta

Mới sống thực giữa đời nhiều mộng mị

Mới thấy những trái tim tưởng khô cằn bỗng dưng trẻ lại

 

Xin cảm ơn các em!

Xin cảm ơn các em!

Đã cho tôi một hạnh phúc tuyệt vời

Ấm nồng tình sư đệ xanh tươi!

 

Cần Thơ ngày 30-4-1995

GS Lê Văn Quới

 

 


 

 

No comments:

Post a Comment